Dứt người ra khỏi con tim
mà sao người vẫn nổi chìm cổi mơ
dứt người ra khỏi vần thơ
mà sao người vẩn mắt xưa hiện về
dứt người ra khỏi câu thề
mà sao ta vẩn đê mê câu tìm
cầm áo xưa nhớ đường kim
nhìn đường xưa nhớ bóng hình chung đôi
dứt người ra khỏi mọng tình đôi
tóc ngươi vẫn thơm hoài ngói êm